Đây là những khổ đau do chính mình tạo ra, nhưng bạn không hề nhận biết vì đối với tự ngã của bạn, đây là một điều rất thoả mãn.Tự ngã của bạn không bao giờ muốn nghe điều tôi vừa nói này, vì khi tự ngã không còn phản ứng và luôn cho mình là đúng, tự ngã của bạn sẽ dần dần bị suy yếu.Bạn không có sự chủ động về những gì sẽ xảy đến cho người ấy đâu.Nhưng thực ra, chủ nghĩa giáo điều chỉ là những ngục tù của khái niệm.Lúc dó, những thứ ấy trở thành chiếc vỏ cứng của bản ngã, rất khó để bị đập vỡ.Chúng ta thích làm nạn nhân của cuộc đời và thường có rất nhiều mẩu chuyện với tâm thức nạn nhân được chúng ta đem ra chứng minh, kể đi kể lại nhiều lần.Mỗi thứ đều có một phẩm cách, một sự trong trắng và thiêng liêng.Mọi chuyện sẽ bớt đi sự nặng nề và nghiêm túc.Khối khổ đau này cần thức ăn để tiếp tục sống còn.Làm sao để bạn có thể thoát ra được thói quen đồng hoá mình một cách vô thức với những khổ đau sâu nặng đã tạo nên những khốn đốn trong đời bạn?
